Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 1, 2019

LUỒNG ĐIỆN SIÊU CAO THẾ.

   Bất kỳ ai dù là người đạo đức hay tội lỗi, dù là ma cô hay đĩ điếm cũng đều có cái tự ái của họ, cái tự ái này có khi làm cho người tự đắc phải xấu hổ và người có óc khinh mạn kẻ khác phải chua cay. Đụng đến tự ái tức là đụng đến cả con người của họ, bởi vì tự ái chính là hỉ nộ sân si, là danh dự, là sĩ diện và là tính cách của con người họ.    Có một vài cha sở thường đụng đến tự ái của giáo dân mà không biết -hoặc biết mà cố ý- khi lên tiếng chỉ trích giáo dân rằng họ ngu dốt giáo lý, thế là cha sở vô tình khơi cái tự ái trong lòng của giáo hữu, làm cho tự ái của họ nổi lên, và rồi họ nói: dốt thì khỏi đi nhà thờ, dốt thì khỏi phải đến nhờ cha sở, dốt thì cứ uống rượu cho đã... và thế là cha sở mất toi công nghiệp trước mặt Thiên Chúa, vì Đức Chúa Giê-su đã nói như thế này với các biệt phái và các kinh sư: “Khốn cho các người, hởi các kinh sư và người Pharisiêu giả hình ! Các người đã rảo khắp biển cả đất liền để rủ cho được một người theo đạo ; nhưng khi h...

GLV-HT GX Thiên Ân. Tổng kết cuối năm và tất nên cùng cới Cha Linh Hướng, chúc tết HĐMV GX.

Hình ảnh

GLV-HT GX THIÊN ÂN BUỔI CẦU NGUYỆN CHO CHA MẸ VÀ GIA ĐÌNH CUỐI NĂM

Hình ảnh
Mẹ tôi chỉ còn một bên mắt. Tôi ghét điều đó, và vì thế tôi ghét luôn cả mẹ. Mẹ có một cửa hàng ọp ẹp ở khu chợ tồi tàn, lượm lặt đủ các loại rau cỏ lặt vặt để bán. Bà làm tôi xấu hổ. Một ngày kia ở trường tôi có sự kiện đặc biệt, và mẹ đã đến. Tôi xấu hổ lắm. Tôi nhìn mẹ với ánh mắt rất căm ghét rồi chạy đi. Ngày hôm sau đến trường, mọi người trêu chọc tôi: “Ê, mẹ mày chỉ có một mắt thôi à?”. Tôi ước gì mẹ biến mất ngay khỏi thế giới này, vì vậy tôi nói với bà rằng: “Mẹ, tại sao mẹ chỉ còn một bên mắt thôi? Mẹ sẽ chỉ biến con thành trò cười cho thiên hạ. Sao mẹ không chết luôn đi?”. Mẹ tôi không phản ứng. Tôi nghĩ mình quá nhẫn tâm, nhưng lúc đó cảm giác thật thoải mái vì tôi nói ra được điều muốn nói suốt bấy lâu. Đêm hôm ấy... Tôi thức dậy, xuống bếp lấy cốc nước. Mẹ đang ngồi khóc trong đó, rất khẽ, cứ như bà sợ rằng tiếng khóc có thể đánh thức tôi. Tôi vào ngó xem mẹ thế nào rồi quay về phòng. Chí...